Hệ Mặt Trời là một hệ hành tinh gồm có Mặt Trời ở trung tâm và các thiên thể quay xung quanh. Hệ Mặt Trời được hình thành từ sự suy sụp của một đám mây phân tử khổng lồ cách đây gần 4,6 tỷ năm. Trong hệ Mặt Trời, có tất cả 8 hành tinh, 5 hành tinh lùn, hàng nghìn tiểu hành tinh, sao chổi và bụi. Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về tên, thứ tự, đặc điểm và sự thú vị của các hành tinh trong hệ Mặt Trời. Bạn đã sẵn sàng chưa? Hãy bắt đầu thôi!

Định nghĩa hành tinh

Định nghĩa hành tinh của Hiệp hội Thiên văn Quốc tế (IAU) được thông qua vào ngày 24 tháng 8 năm 2006, bao gồm ba điều kiện sau:

  • Quỹ đạo quay quanh một ngôi sao.
  • Có khối lượng đủ để lực hấp dẫn của nó tự hình thành thành hình cầu.
  • Đã dọn sạch miền lân cận quanh quỹ đạo của nó.

Điều kiện đầu tiên loại trừ các thiên thể quay quanh các ngôi sao khác, chẳng hạn như các vệ tinh tự nhiên và các sao chổi. Điều kiện thứ hai loại trừ các thiên thể nhỏ hơn, chẳng hạn như các tiểu hành tinh và các sao chổi. Điều kiện thứ ba loại trừ các thiên thể nhỏ hơn, chẳng hạn như các tiểu hành tinh và các sao chổi, cũng như các hành tinh khí khổng lồ, chẳng hạn như sao Mộc và sao Thổ.

Theo định nghĩa này, Hệ Mặt Trời có tám hành tinh:

  • Sao Thủy
  • Sao Kim
  • Trái Đất – cùng với vệ tinh của nó là Mặt Trăng
  • Sao Hỏa – cùng với 2 vệ tinh của nó là Deimos và Phobos
  • Sao Mộc – cùng với 79 vệ tinh của nó
  • Sao Thổ – cùng với 82 vệ tinh của nó
  • Sao Thiên Vương – cùng với 27 vệ tinh của nó
  • Sao Hải Vương – cùng với 14 vệ tinh của nó

Sao Mộc và Sao Thủy là hai hành tinh đối lập nhau về khối lượng. Sao Mộc là hành tinh lớn nhất trong Hệ Mặt Trời, với khối lượng gấp 318 lần khối lượng Trái Đất. Sao Thủy là hành tinh nhỏ nhất trong Hệ Mặt Trời, với khối lượng chỉ bằng 0,055 lần khối lượng Trái Đất.

Sao Diêm Vương, từng được coi là hành tinh thứ chín, hiện được phân loại là một hành tinh lùn. Các hành tinh lùn là những thiên thể có khối lượng đủ để tự hình thành thành hình cầu, nhưng không đủ để dọn sạch miền lân cận quanh quỹ đạo của chúng.

Định nghĩa của IAU đã được chấp nhận rộng rãi bởi các nhà thiên văn học, nhưng vẫn còn một số tranh cãi. Một số nhà khoa học cho rằng định nghĩa này là quá phức tạp và khó áp dụng. Một số nhà khoa học khác cho rằng định nghĩa này không đủ chặt chẽ và có thể dẫn đến việc phân loại sai các thiên thể.

Dù có những tranh cãi, định nghĩa của IAU vẫn là định nghĩa được sử dụng phổ biến nhất hiện nay.

Số lượng hành tinh trong hệ Mặt Trời

Hệ Mặt Trời là một hệ hành tinh gồm Mặt Trời và các thiên thể quay quanh nó. Trong nhiều thế kỷ, các nhà thiên văn học tin rằng Hệ Mặt Trời có 9 hành tinh, bao gồm Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất, Sao Hỏa, Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương và Sao Hải Vương. Tuy nhiên, vào năm 2006, Hiệp hội Thiên văn Quốc tế (IAU) đã thông qua một định nghĩa mới về hành tinh, theo đó Sao Diêm Vương không còn được coi là hành tinh nữa mà được phân loại là một hành tinh lùn.

Vì vậy, theo định nghĩa của IAU, Hệ Mặt Trời hiện có 8 hành tinh, bao gồm:

  • Sao Thủy
  • Sao Kim
  • Trái Đất
  • Sao Hỏa
  • Sao Mộc
  • Sao Thổ
  • Sao Thiên Vương
  • Sao Hải Vương

Các hành tinh này được phân loại thành hai nhóm chính:

  • Hành tinh đất đá: Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất và Sao Hỏa. Các hành tinh này có thành phần chủ yếu là đá và kim loại.
  • Hành tinh khí khổng lồ: Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương và Sao Hải Vương. Các hành tinh này có thành phần chủ yếu là khí và băng.

Số lượng hành tinh trong Hệ Mặt Trời là một vấn đề vẫn còn gây tranh cãi. Một số nhà khoa học cho rằng định nghĩa của IAU là quá phức tạp và khó áp dụng. Một số nhà khoa học khác cho rằng định nghĩa này không đủ chặt chẽ và có thể dẫn đến việc phân loại sai các thiên thể.

Ngoài các hành tinh chính, còn có các hành tinh lùn, là những thiên thể có hình cầu, quay quanh Mặt Trời, nhưng không phải là các hành tinh chính, vì chúng không thể làm sạch vùng quỹ đạo xung quanh mình khỏi các vật thể nhỏ hơn. Có năm hành tinh lùn được công nhận bởi IAU, là: Ceres, Pluto, Haumea, Makemake và Eris. Ngoài ra, còn có nhiều ứng cử viên hành tinh lùn khác chưa được xác nhận, như Orcus, Quaoar, Sedna, Varuna và Vesta.

Vậy, số lượng hành tinh trong hệ Mặt Trời có thể là tám, mười ba, hoặc nhiều hơn, tùy thuộc vào cách định nghĩa hành tinh.

Thứ Tự Các Hành Tinh Trong Hệ Mặt Trời

Thứ tự các hành tinh trong hệ Mặt Trời từ gần đến xa so với Mặt Trời
Thứ tự các hành tinh trong hệ Mặt Trời là Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất, Sao Hỏa, Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương và Sao Hải Vương

Theo định nghĩa về hành tinh của Liên đoàn Thiên văn Quốc tế, trong hệ Mặt Trời của chúng ta, có tám hành tinh chính, theo thứ tự từ gần đến xa so với Mặt Trời, là: Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất, Sao Hỏa, Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương và Sao Hải Vương .

Thứ tự các hành tinh trong hệ Mặt Trời có thể được nhớ bằng một câu thơ đơn giản, ví dụ như: “Thủy Kim Đất Hỏa Mộc Thổ Thiên Hải” hoặc “Thủy Kim Đất Hỏa Mộc Thổ Vương Hải”. Các hành tinh này có thể được phân loại thành hai nhóm chính: các hành tinh đất đá và các hành tinh khí khổng lồ.

Các hành tinh đất đá là những hành tinh có kích thước nhỏ, thành phần chủ yếu là đá và kim loại, và không có hoặc ít có vệ tinh tự nhiên. Các hành tinh đất đá gồm: Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất và Sao Hỏa.

Các hành tinh khí khổng lồ là những hành tinh có kích thước lớn, thành phần chủ yếu là khí, chủ yếu là heli và hydro, và có nhiều vệ tinh tự nhiên. Các hành tinh khí khổng lồ gồm: Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương và Sao Hải Vương .

Kiến thức thú vị về khoảng cách và thứ tự các hành tinh trong hệ Mặt Trời

  • Khoảng cách giữa các hành tinh trong hệ Mặt Trời rất lớn. Ví dụ, khoảng cách từ Sao Thủy đến Mặt Trời là khoảng 58 triệu km, trong khi khoảng cách từ Sao Hải Vương đến Mặt Trời là khoảng 4,5 tỉ km.
  • Thứ tự các hành tinh trong hệ Mặt Trời được sắp xếp theo khoảng cách từ gần Mặt Trời đến xa Mặt Trời. Hành tinh gần Mặt Trời nhất là Sao Thủy, tiếp theo là Sao Kim, Trái Đất, Sao Hỏa, Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương và Sao Hải Vương.
  • Sao Thủy là hành tinh nhỏ nhất trong hệ Mặt Trời, với đường kính chỉ bằng 1/3 đường kính Trái Đất. Sao Hải Vương là hành tinh lớn nhất trong hệ Mặt Trời, với đường kính gấp 4 lần đường kính Trái Đất.
  • Sao Thủy là hành tinh nóng nhất trong hệ Mặt Trời, với nhiệt độ bề mặt trung bình lên tới 427 độ C. Sao Hải Vương là hành tinh lạnh nhất trong hệ Mặt Trời, với nhiệt độ bề mặt trung bình chỉ khoảng -220 độ C.
  • Sao Mộc là hành tinh có lực hấp dẫn lớn nhất trong hệ Mặt Trời. Nếu một người đứng trên bề mặt Sao Mộc, họ sẽ nặng gấp 2,5 lần so với trọng lượng của họ trên Trái Đất.
  • Sao Thổ là hành tinh có vành đai nổi tiếng. Vành đai Sao Thổ được tạo thành từ hàng tỷ mảnh băng, đá và bụi.
  • Sao Thiên Vương là hành tinh có trục tự quay nghiêng 98 độ. Điều này khiến cho Sao Thiên Vương có một mùa dài kéo dài 21 năm Trái Đất.

Một số sự thật thú vị khác:

  • Sao Mộc có thể chứa được hơn 1.300 Trái Đất bên trong nó.
  • Sao Thổ có 82 vệ tinh tự nhiên, nhiều hơn bất kỳ hành tinh nào khác trong hệ Mặt Trời.
  • Sao Hải Vương có 14 vệ tinh tự nhiên, trong đó lớn nhất là Triton. Triton là vệ tinh tự nhiên lớn nhất của Sao Hải Vương, với đường kính 2.710 km (bằng khoảng 21% đường kính của Trái Đất). Đây là vệ tinh lớn thứ bảy trong Hệ Mặt Trời, và là vệ tinh duy nhất của Sao Hải Vương đủ lớn để ở trạng thái cân bằng thủy tĩnh.
  • Sao Diêm Vương từng được coi là hành tinh thứ chín trong hệ Mặt Trời, nhưng hiện được phân loại là một hành tinh lùn.

Các hành tinh lùn trong hệ mặt trời

Các hành tinh lùn là những thiên thể có hình cầu, quay quanh Mặt Trời, nhưng không phải là các hành tinh chính, vì chúng không thể làm sạch vùng quỹ đạo xung quanh mình khỏi các vật thể nhỏ hơn. Các hành tinh lùn có kích thước nhỏ hơn và khối lượng thấp hơn so với các hành tinh chính, và thường có nhiều vệ tinh tự nhiên.

Có năm hành tinh lùn được công nhận bởi Hiệp hội Thiên văn Quốc tế (IAU), là: Ceres, Pluto, Haumea, Makemake và Eris. Ngoài ra, còn có nhiều ứng cử viên hành tinh lùn khác chưa được xác nhận, như Orcus, Quaoar, Sedna, Varuna và Vesta.

Hành tinh lùn Khoảng cách trung bình đến Mặt Trời (AU) Bán kính (km) Khối lượng (kg) Vệ tinh tự nhiên
Ceres 2,77 AU 476 km 9,46 × 1020 kg 0
Diêm Vương 39,5 AU 1.188 km 1,30 × 1022 kg 5
Haumea 43,1 AU 758 km 4,0 × 1021 kg 2
Makemake 46,7 AU 1.436 km 3,7 × 1021 kg 1
Eris 68,0 AU 1.163 km 1,67 × 1022 kg 1

Các đặc điểm của các hành tinh

Các hành tinh trong hệ mặt trời là những thiên thể lớn có quỹ đạo quay quanh Mặt Trời, nguồn năng lượng và ánh sáng cho toàn bộ hệ thống. Các hành tinh có thể được phân loại theo nhiều tiêu chí khác nhau, như kích thước, khoảng cách, thành phần, khí quyển, vệ tinh, và sự sống. Trái Đất là hành tinh duy nhất có sự sống trong hệ mặt trời bởi vì nó có nhiều điều kiện thuận lợi cho sự phát triển và duy trì của các sinh vật. Một số điều kiện quan trọng như sau:

  • Trái Đất nằm ở khoảng cách thích hợp với Mặt Trời, không quá gần để bị nóng chảy hoặc quá xa để bị đóng băng. Khoảng cách này đảm bảo nhiệt độ phù hợp để nước tồn tại dưới dạng chất lỏng, một yếu tố cơ bản cho sự sống.
  • Trái Đất được bảo vệ khỏi bức xạ mặt trời có hại bởi một lớp từ trường và một lớp ôzôn. Lớp từ trường ngăn chặn các hạt bức xạ từ mặt trời và không gian xâm nhập vào bầu khí quyển, trong khi lớp ôzôn hấp thụ tia cực tím có thể gây tổn hại cho ADN của các sinh vật.
  • Trái Đất được giữ ấm bởi một bầu khí quyển cách nhiệt, gồm các khí như nitơ, oxy, carbon dioxide, và hơi nước. Bầu khí quyển giúp duy trì một nhiệt độ ổn định trên bề mặt, tạo ra các hiện tượng thời tiết và khí hậu, và cung cấp oxy cho các sinh vật thở.
  • Trái Đất có các thành phần hóa học phù hợp cho sự sống, bao gồm nước và carbon. Nước là dung môi quan trọng cho các phản ứng hóa học của sự sống, cũng như là môi trường cho các sinh vật sống trong nước. Carbon là nguyên tố cơ sở cho các hợp chất hữu cơ, như đường, protein, lipid, và ADN, là những thành phần cấu tạo và chức năng của các sinh vật.

Đây là một số lý do tại sao Trái Đất là hành tinh duy nhất có sự sống trong hệ mặt trời. Tuy nhiên, các nhà khoa học vẫn đang nghiên cứu khả năng có sự sống trên các hành tinh khác, như sao Hỏa, sao Thủy, hay các vệ tinh của các hành tinh khí.

Dưới đây là một số đặc điểm chung của các hành tinh trong hệ mặt trời:

Theo kích thước, các hành tinh có thể được chia thành hai nhóm: các hành tinh đất (terrestrial planets) và các hành tinh khí (gaseous planets). Các hành tinh đất là những hành tinh có kích thước nhỏ hơn, có bề mặt rắn, và có ít hoặc không có khí quyển. Các hành tinh đất gồm sao Thủy, sao Kim, Trái Đất, và sao Hỏa. Các hành tinh khí là những hành tinh có kích thước lớn hơn, có bề mặt không rõ ràng, và có khí quyển dày đặc. Các hành tinh khí gồm sao Mộc, sao Thổ, sao Thiên Vương, và sao Hải Vương.

Theo khoảng cách, các hành tinh có thể được xếp theo thứ tự từ gần đến xa so với Mặt Trời như sau: sao Thủy, sao Kim, Trái Đất, sao Hỏa, sao Mộc, sao Thổ, sao Thiên Vương, sao Hải Vương, và sao Diêm Vương. Khoảng cách của các hành tinh đến Mặt Trời ảnh hưởng đến nhiệt độ, ánh sáng, và thời gian quỹ đạo của chúng. Các hành tinh càng gần Mặt Trời thì càng nóng, sáng, và có chu kỳ quỹ đạo ngắn hơn. Ngược lại, các hành tinh càng xa Mặt Trời thì càng lạnh, tối, và có chu kỳ quỹ đạo dài hơn. Trong hệ mặt trời, khoảng cách của các hành tinh đến Mặt Trời thường được tính theo đơn vị thiên văn (AU). Đơn vị thiên văn là một đơn vị đo chiều dài, xấp xỉ bằng khoảng cách trung bình từ Trái Đất đến Mặt Trời. Nếu các bạn muốn biết thêm chi tiết hơn thì có thể tham khảo bài viết về khoảng cách từ Trái Đất đến Mặt Trời là bao nhiêu km?

Theo thành phần, các hành tinh có thể được phân biệt theo tỷ lệ các nguyên tố hóa học trong cấu trúc của chúng. Các hành tinh đất chủ yếu được hình thành từ các nguyên tố như sắt, magiê, nhôm, silic, oxy, và cacbon. Các hành tinh khí chủ yếu được hình thành từ các nguyên tố như hydro, hêli, nitơ, và metan. Các hành tinh cũng có thể có các thành phần khác nhau trong khí quyển của chúng, như nước, carbon dioxide, ozone, hay amoniac.

Theo khí quyển, các hành tinh có thể được phân loại theo độ dày, độ nén, và độ ổn định của lớp khí bao quanh chúng. Các hành tinh đất có khí quyển mỏng hoặc không có, ngoại trừ Trái Đất có khí quyển dày và ổn định, giúp duy trì sự sống. Các hành tinh khí có khí quyển rất dày và nén, tạo ra các hiện tượng thời tiết khác thường, như bão, sấm sét, hay vòng cực. Các hành tinh cũng có thể có các đặc điểm khác nhau trong khí quyển, như màu sắc, nhiệt độ, áp suất, hay tốc độ gió.

Theo vệ tinh, các hành tinh có thể được phân biệt theo số lượng, kích thước, và hình dạng của các thiên thể nhỏ hơn quay quanh chúng. Các hành tinh đất có ít vệ tinh hoặc không có, ngoại trừ Trái Đất có một vệ tinh tự nhiên là Mặt Trăng. Các hành tinh khí có nhiều vệ tinh, đa dạng về kích thước và hình dạng, từ những viên đá nhỏ cho đến những hành tinh lùn như Titan hay Ganymede. Các vệ tinh có thể có các đặc điểm khác nhau, như bề mặt, khí quyển, hoặc sự sống.

Theo sự sống, các hành tinh có thể được phân loại theo khả năng hỗ trợ sự tồn tại của các sinh vật. Trong hệ mặt trời, chỉ có Trái Đất là có sự sống, do có các điều kiện thuận lợi như nhiệt độ, khí quyển, nước, và ánh sáng. Các hành tinh khác có thể không có sự sống, do có các điều kiện bất lợi như nhiệt độ quá cao hoặc quá thấp, khí quyển quá dày hoặc quá mỏng, nước quá ít hoặc quá nhiều, và ánh sáng quá sáng hoặc quá tối. Tuy nhiên, các nhà khoa học vẫn đang nghiên cứu khả năng có sự sống trên các hành tinh khác, như sao Hỏa, sao Thủy, hay các vệ tinh của các hành tinh khí.

Các hành tinh trong hệ Mặt Trời có một số đặc điểm chung, bao gồm:

  • Quỹ đạo quay quanh Mặt Trời: Tất cả các hành tinh đều quay quanh Mặt Trời theo quỹ đạo hình elip.
  • Lực hấp dẫn: Lực hấp dẫn của Mặt Trời giữ cho các hành tinh quay quanh quỹ đạo của chúng.
  • Bề mặt cứng: Các hành tinh có bề mặt cứng, được cấu tạo từ đá, kim loại hoặc băng.
  • Hệ khí quyển: Một số hành tinh có hệ khí quyển, bao gồm khí, hơi nước và bụi.

Ngoài ra, các hành tinh trong hệ Mặt Trời còn có một số đặc điểm khác nhau, chẳng hạn như:

  • Kích thước: Các hành tinh có kích thước khác nhau, từ Sao Thủy nhỏ nhất đến Sao Mộc lớn nhất.
  • Khối lượng: Các hành tinh có khối lượng khác nhau, từ Sao Thủy nhỏ nhất đến Sao Mộc lớn nhất.
  • Nhiệt độ: Nhiệt độ bề mặt của các hành tinh khác nhau, từ Sao Thủy nóng nhất đến Sao Hải Vương lạnh nhất.
  • Thành phần cấu tạo: Thành phần cấu tạo của các hành tinh khác nhau, từ Sao Thủy và Sao Kim chủ yếu là đá đến Sao Mộc và Sao Thổ chủ yếu là khí.

Phân loại các hành tinh

Trong hệ mặt trời, có tám hành tinh chính được công nhận, là sao Thủy, sao Kim, Trái Đất, sao Hỏa, sao Mộc, sao Thổ, sao Thiên Vương, và sao Hải Vương. Các hành tinh này có thể được chia thành hai nhóm chính, là các hành tinh đất (terrestrial planets) và các hành tinh khí (gaseous planets).

Các hành tinh đất là những hành tinh có kích thước nhỏ hơn, có bề mặt rắn, và có ít hoặc không có khí quyển. Các hành tinh đất gồm bốn hành tinh gần Mặt Trời nhất, là sao Thủy, sao Kim, Trái Đất, và sao Hỏa. Các hành tinh đất chủ yếu được hình thành từ các nguyên tố như sắt, magiê, nhôm, silic, oxy, và cacbon. Các hành tinh đất có ít vệ tinh hoặc không có, ngoại trừ Trái Đất có một vệ tinh tự nhiên là Mặt Trăng. Trong các hành tinh đất, chỉ có Trái Đất là có sự sống, do có các điều kiện thuận lợi như nhiệt độ, khí quyển, nước, và ánh sáng.

Các hành tinh khí là những hành tinh có kích thước lớn hơn, có bề mặt không rõ ràng, và có khí quyển dày đặc. Các hành tinh khí gồm bốn hành tinh xa Mặt Trời nhất, là sao Mộc, sao Thổ, sao Thiên Vương, và sao Hải Vương. Các hành tinh khí chủ yếu được hình thành từ các nguyên tố như hydro, hêli, nitơ, và metan. Các hành tinh khí có nhiều vệ tinh, đa dạng về kích thước và hình dạng, từ những viên đá nhỏ cho đến những hành tinh lùn như Titan hay Ganymede. Các hành tinh khí có thể không có sự sống, do có các điều kiện bất lợi như nhiệt độ quá cao hoặc quá thấp, khí quyển quá dày hoặc quá mỏng, nước quá ít hoặc quá nhiều, và ánh sáng quá sáng hoặc quá tối.

Đây là một cách phân loại các hành tinh trong hệ mặt trời theo hai nhóm chính, là các hành tinh đất và các hành tinh khí. Ngoài ra, các hành tinh trong hệ Mặt Trời còn có thể được phân loại dựa trên các đặc điểm khác, chẳng hạn như:

  • Kích thước: Các hành tinh có kích thước khác nhau, từ Sao Thủy nhỏ nhất đến Sao Mộc lớn nhất.
  • Khối lượng: Các hành tinh có khối lượng khác nhau, từ Sao Thủy nhỏ nhất đến Sao Mộc lớn nhất.
  • Nhiệt độ: Nhiệt độ bề mặt của các hành tinh khác nhau, từ Sao Thủy nóng nhất đến Sao Hải Vương lạnh nhất.
  • Thành phần cấu tạo: Thành phần cấu tạo của các hành tinh khác nhau, từ Sao Thủy và Sao Kim chủ yếu là đá đến Sao Mộc và Sao Thổ chủ yếu là khí.

Các hành tinh trong hệ mặt trời là những thiên thể đa dạng và phong phú, có nhiều đặc điểm và bí ẩn chưa được khám phá. Việc phân loại các hành tinh trong hệ Mặt Trời là một cách giúp chúng ta hiểu rõ hơn về các thiên thể này và cách chúng hình thành và phát triển.

Các thuộc tính của hành tinh
Tên gọi Đường kính
xích đạo
Khối lượng Bán kính
quỹ đạo (AU)
Chu ki quỹ đạo
(năm)
Độ nghiêng so với
xích đạo của Mặt Trời (°)
Độ lệch tâm
quỹ đạo
Chu kỳ quay
(ngày)
Tên
các vệ tinh
Vành đai Bầu khí quyển
Hành tinh đá Sao Thủy 0,382 0,06 0,39 0,24 3,38 0,206 58,64 Không rất nhỏ
Sao Kim 0,949 0,82 0,72 0,62 3,86 0,007 -243,02 Không CO2, N2
Trái Đất 1,00 1,00 1,00 1,00 7,25 0,017 1,00 1 Không N2, O2
Sao Hỏa 0,532 0,11 1,52 1,88 5,65 0,093 1,03 2 Không CO2, N2
Hành tinh khí khổng lồ Sao Mộc 11,209 317,8 5,20 11,86 6,09 0,048 0,41 66 H2, He
Sao Thổ 9,449 95,2 9,54 29,46 5,51 0,054 0,43 62 H2, He
Sao Thiên Vương 4,007 14,6 19,22 84,01 6,48 0,047 -0,72 27 H2, He
Sao Hải Vương 3,883 17,2 30,06 164,8 6,43 0,009 0,67 13 H2, He
Đường kích xích đạo, khối lượng, chu kì quỹ đạo, bán kính quỹ đạo của các hành tinh trong bảng bên trên được so sánh với Trái Đất. Nghĩa là lấy đơn vị đo của Trái Đất bằng 1, sau đó so các hành tinh khác với số đó.  Ví dụ nhìn vào bảng ta có thể thấy Sao Mộc có khối lượng gấp 317,8 lần Trái Đất.

Các hành tinh trong hệ Mặt Trời có thể được phân loại theo nhiều cách khác nhau, dựa trên các đặc điểm của chúng. Một cách phân loại phổ biến là phân loại thành hai nhóm chính:

  • Hành tinh đất đá: Các hành tinh đất đá nằm ở phần trong của hệ Mặt Trời, bao gồm Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất và Sao Hỏa. Các hành tinh này có bề mặt cứng, được cấu tạo chủ yếu từ đá và kim loại.
  • Hành tinh khí khổng lồ: Các hành tinh khí khổng lồ nằm ở phần ngoài của hệ Mặt Trời, bao gồm Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương và Sao Hải Vương. Các hành tinh này có bề mặt chủ yếu là khí và chất lỏng.

Một cách phân loại khác là phân loại dựa trên khả năng dọn sạch miền lân cận quanh quỹ đạo của chúng. Theo định nghĩa của Hiệp hội Thiên văn Quốc tế (IAU) được thông qua vào ngày 24 tháng 8 năm 2006, một hành tinh là một thiên thể có khối lượng đủ lớn để tự hình thành thành hình cầu, và đã dọn sạch miền lân cận quanh quỹ đạo của nó. Theo định nghĩa này, Sao Diêm Vương, từng được coi là hành tinh thứ chín trong hệ Mặt Trời, hiện được phân loại là một hành tinh lùn.

Một số kiến thức thú vị của Các hành tinh trong Hệ Mặt Trời

  • Sao Thủy: Hành Tinh Nóng Nhất và Nhanh Nhất
  • Sao Kim: Hành Tinh Giống Trái Đất Nhất và Sáng Nhất
  • Trái Đất: Hành Tinh Duy Nhất Có Sự Sống và Nước Lỏng
  • Sao Hỏa: Hành Tinh Đỏ và Có Khả Năng Có Sự Sống
  • Sao Mộc: Hành Tinh Lớn Nhất và Có Nhiều Vệ Tinh Nhất
  • Sao Thổ: Hành Tinh Có Vành Đai Đẹp Nhất và Có Gió Mạnh Nhất
  • Sao Thiên Vương: Hành Tinh Nghiêng Nhất và Lạnh Nhất
  • Sao Hải Vương: Hành Tinh Xanh Nhất và Xa Nhất
4.7/5 - (6 bình chọn)

One thought on “Các hành tinh trong hệ Mặt Trời: Định nghĩa, số lượng, đặc điểm và phân loại

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *